Ai cũng bắt đầu từ đâu đó


Xin chào cả nhà, em là Long. Hôm nay em muốn chia sẻ với mọi người một câu chuyện nhỏ nhưng rất ý nghĩa và đầy trải nghiệm đối với em — hành trình đầu tiên thiền chạm vào em 😌
Câu chuyện bắt đầu vào giữa hè năm 2023. Khi đó, em có duyên biết đến chùa Pháp Vân - tọa lạc ở Giải Phóng, cũng gần trường đại học trước đây của em. Đây là thời điểm em lần đầu tiếp cận với thiền và may mắn được các sư thầy trực tiếp giảng luôn. Thật ra, em không hề bị ai “ép” đi thiền. Chỉ là hôm ấy có hoạt động thiện nguyện ở chùa, và người yêu em rủ đi cùng. Tình cờ là sự kiện đó lại có kèm một khóa thiền. Em cũng hay nghe podcast, mọi người nói về việc thiền giúp giảm stress, tăng tập trung, kết nối với chính mình… nên em nghĩ: “Ừ thì thử xem sao. Biết đâu thức tỉnh bản thân :)))))”
Khi đến chùa, em được phát cho một chiếc áo lam — trang phục quen thuộc của các thiền sinh. Nhưng cú sốc thật sự đến khi em biết buổi thiền kéo dài khoảng 45 phút. Chuyện thú vị… là em cần ngồi kiết già (vắt chân lên đùi). Không phải đau nhói, mà là cái tê âm ỉ, rất “đời”, rất thật, nhất là với một người tập sự như em :">. Điều em nhớ nhất trong buổi thiền đầu tiên ấy chính là… cái chân. Toàn bộ suy nghĩ của em lúc đó chỉ xoay quanh nó: tê quá, tê nhiều hơn, rồi tê đến mức không còn nghĩ được gì khác. Nhưng cũng chính vì thế mà em gần như không bị bất cứ suy nghĩ linh tinh nào chen vào. Em chỉ còn lại việc quan sát cảm giác, lắng nghe hơi thở, và thỉnh thoảng kiểm tra xem mình đã ngồi thẳng và thả lỏng chưa.
Khi kết thúc buổi thiền, chân em vẫn tê nhưng rồi dần dịu xuống. Còn trong đầu thì… nhẹ hẳn. Giống như ai đó vừa lau sạch một tấm kính mờ vậy. Những vướng bận, những chuyện gia đình khiến em lo nghĩ suốt thời gian trước đó — dù vẫn phải đối diện — nhưng giờ em thấy mình có thể xử lý chúng trong một tâm thế bình thản hơn rất nhiều.
Và đó là cách thiền “chạm” vào em lần đầu tiên.
Em hy vọng câu chuyện nhỏ này sẽ khiến mọi người có thêm sự hứng thú với việc thiền — không phải vì nó “hay ho”, mà vì nó thật sự giúp chúng ta bình thản hơn giữa rất nhiều điều xảy ra mỗi ngày.
“Hãy để mọi thứ bình thản trôi qua.” — lời một người anh tên T đã từng nói...





