Làm sao để hết "đơ" não vào cuối ngày


Một chút chia sẻ về thiền từ trải nghiệm cá nhân
Hôm nay là ngày thứ 93 liên tiếp em giữ được streak thiền. Và gần đây em nhận thấy em không còn cảm giác phải “dựa” vào app để có dopamine cho việc thiền nữa mà thiền bây giờ đã trở thành một thói quen hằng ngày - đơn giản, tự nhiên, và cần thiết.
Em viết những dòng này không phải để nói thiền hay thế nào, mà chỉ muốn chia sẻ lại những gì thực sự đã xảy ra với bản thân, hi vọng ace đang gặp trạng thái tương tự có thể tìm thấy chút động lực để thử ạ.
1. Brain fog
Trước đây, gần như ngày nào sau 3PM là đầu óc em bắt đầu đơ ra. Khó tập trung, suy nghĩ chậm, rất dễ bị phân tâm. Em từng nghĩ do mình kém tập trung, kém kỷ luật. Sau này mới biết đó là trạng thái brain fog – và nó kéo dài khá lâu. Điều không ổn nhất là em đã thường tự trách bản thân: “Tại sao người khác tập trung được mà mình thì không?, “”Sao mình lại kém đến vậy?“. Càng làm vậy thì tâm trạng càng trở nên nặng nề.
Vào một buổi trưa cách đây mấy tháng, khi đầu óc rối, tâm trạng lo lắng cực độ và khiến em không thể chợp mắt được, em thử ra một góc ngồi thiền. Không mong đợi gì, chỉ thử nhắm mắt lại. Lúc đầu thì tim đập nhanh lắm, các dòng suy nghĩ chạy loạn xạ. Nhưng sau đó, em bắt đầu chú ý vào hơi thở, nhịp hít vào – thở ra, và tự trấn an mình.
Và từ đó, em thử duy trì thiền đều vào buổi trưa. Sau một thời gian, em nhận ra một điều rất rõ: brain fog gần như biến mất. Đầu óc nhẹ hơn, tỉnh hơn, đặc biệt là vào buổi chiều.
2. Bình tĩnh hơn, ít bị cảm xúc kéo đi
Trước đây, em thường nghĩ: Mình nhiều việc nên phải làm nhanh, phải multitask mới hiệu quả. Nhưng thực tế là mindset đó khiến em dễ căng, dễ cáu, và chất lượng công việc cũng không hẳn tốt hơn.
Khi thiền đều đặn hơn, em bắt đầu cảm thấy bản thân “nhạy hơn” để nhận ra mình đang căng thẳng, đang bực, hoặc đang đi theo quán tính cũ. Thay vì để cảm xúc kéo đi rồi tự trách mình hay người khác thì em chậm lại hơn.
Thiền giúp em nhìn sự việc như nó đang là, ko chỉ trách, ko phán xét, quay vào bên trong để quan sát cảm xúc khó chịu đó, “ôm ấp nó” thay vì chống lại nó. Khi hiểu hơn, cảm xúc tự dịu xuống. Và em thấy mình kiểm soát bản thân tốt hơn trước rất nhiều.Em nghĩ thiền không phải là thứ có kết quả ngay lập tức, mà là một hành trình dài, cần sự kiên nhẫn và tin tưởng. Nhưng nếu đủ đều, đủ thật với chính mình, thì những thay đổi nhỏ sẽ dần xuất hiện.
Hi vọng chia sẻ này có thể mang lại một góc nhìn khác cho ace đang thiền, hoặc đang cân nhắc bắt đầu. Đôi khi chỉ cần ngồi xuống, nhắm mắt lại và thở – vậy là đủ cho một ngày rùi Cảm ơn cả nhà đã đọc bài chia sẻ hơi dài của em, chúc mn có một ngày làm việc nhiều niềm vui và hạnh phúc





