Từ Breathwork đến Thiền Định: Hành trình đi qua những dòng suy nghĩ


Xin chào mọi người, hôm nay em xin chia sẻ một chút trải nghiệm của mình về hành trình đến với thiền định ạ.
Trước đây, mối liên hệ giữa em và thiền được hiểu vỏn vẹn qua con số 0. Không hề bài trừ, nhưng trước đây em không có suy nghĩ rằng thiền sẽ giúp bản thân trở nên tốt hơn. Lúc đấy em chỉ nghĩ đơn giản thiền là “ngồi im và không làm gì cả” - một suy nghĩ ngây thơ và thiếu hiểu biết.
Gần đây,em có tìm hiểu và biết đến Breathwork – một kỹ thuật điều hòa nhịp thở để làm dịu tâm trí…trong khi ngồi im và không làm gì cả.
Đúng là “nghiệp quật không chừa phát nào” , hoạt động mà em từng cho là “không hữu ích lắm” giờ lại trở thành phương pháp giúp em đạt đến một trạng thái tinh thần tốt hơn. Điều bất ngờ là em lại thực hành breathwork khá tốt và duy trì được mỗi ngày. Nhờ đó, em cảm thấy tinh thần thư giãn hơn, mức độ tập trung khi làm việc cũng cải thiện rõ rệt.
Trong các buổi check-in với chị Linh, khi kể về những thay đổi tích cực này và trao đổi sâu hơn về chủ đề, em dần nhận ra breathwork thực chất rất gần với thiền định.
Và đó chính là bước đệm đưa em bắt đầu hành trình thiền của mình. Em tự nhủ với bản thân rằng: “Cứ làm đi, worst case: không thiền được, mình vẫn là mình; best case: thiền được, mình vẫn là mình, nhưng bình yên hơn”.
Ban đầu, em gặp khá nhiều khó khăn khi bắt đầu tập thiền. Em chọn thực hành thiền và breathwork chung một không gian, cùng một thời điểm. Trong suy nghĩ của em, ban ngày là khoảng thời gian lý tưởng, bởi breathwork diễn ra khá mượt mà và suôn sẻ. Nhưng khi chuyển sang thiền, mọi thứ lại khác hẳn: em gần như không thể tập trung, vì vô số dòng suy nghĩ cứ liên tục tràn vào, khiến việc làm quen với thiền trở nên cực kỳ khó khăn.
Em loay hoay tìm một lời giải thích, nhưng thời điểm đó điều ấy gần như bất khả thi. Trong đầu chỉ xoay quanh một câu hỏi: “Quái lạ, mình breathwork ngon lành thế mà sao khi thiền lại không tài nào tập trung được?”
Từ sự bối rối ấy, em bắt đầu hành trình đi tìm câu trả lời qua nhiều lần thay đổi không gian, thay đổi thời gian thiền và tự quan sát lại chính mình. Rồi em nhận ra: khi thiền, em đã cố gắng kiểm soát suy nghĩ quá mức. Em dồn rất nhiều năng lượng để xua đuổi chúng ra khỏi tâm trí, trong khi mục tiêu của em lại là sự bình yên và không lay động. Việc chống lại suy nghĩ chỉ khiến chúng mạnh mẽ hơn.
Có lẽ khi đó, em đã hiểu sai về thiền. Thiền không đòi hỏi mình phải tống khứ mọi suy nghĩ. Điều nó cần chỉ là sự quan sát: để suy nghĩ đến và đi tự nhiên, không níu, không đẩy, không can thiệp.
Từ nhận thức đó, em bắt đầu hình thành thói quen “ngồi ngắm” các dòng suy nghĩ của mình trôi qua trong lúc thiền. Điều này mang đến một cảm giác bình an rất mới. Và khi tâm trí đã lắng lại, em thử “đẩy nhẹ” sự chú ý sang một đối tượng để hướng về. Trong khoảnh khắc ấy, em cảm thấy mình tự do, không ràng buộc, không xao động, chỉ còn lại sự bình yên ở dạng thuần túy nhất.
Em xin phép được chia sẻ thêm, sau khi thay đổi về thời gian, em đã dần bắt đầu đẩy những phiên thực hành thiền vào khung giờ khá là “thiêng”, từ 0-2 giờ sáng hàng ngày, ngay trước khi bắt đầu ca làm việc của em, và cả ngày cuối tuần khi không có ca làm việc. Mỗi phiên thiền diễn ra tuy ngắn, nhưng hiệu quả rất cao. Theo cảm nhận của riêng em, khi thiền trong khoảng thời gian đó, lúc mọi người ngủ say, chỉ còn mình và ánh đèn dịu từ bàn làm việc, không cần âm thanh trắng để tập trung vì việc cảm nhận các âm thanh tự nhiên xung quanh thật sự là một điều tuyệt vời:
Tiếng quạt chạy, tiếng hít thở của bản thân, tiếng con mèo ngáp, thỉnh thoảng là tiếng mưa trên mái nhà, em đã, và đang tập làm quen với các âm thanh đó và biến nó thành một phần của bản thân. Em biết rằng không phải ai cũng có thời gian hoặc điều kiện để thức vào giờ này, nhưng nếu có thể, em thật sự muốn recommend mọi người thử một lần. Khung giờ ấy mang một thứ năng lượng rất khác: yên tĩnh, nguyên sơ, và khó diễn tả. Và biết đâu, mọi người cũng sẽ tìm thấy điều gì đó đặc biệt cho riêng mình.
Bài chia sẻ cũng đã dài quá rui. Em biết sẽ không tránh khỏi những khoảnh khắc lan man trong bài, nhưng nếu mọi người đã đọc đến đây, em thật lòng cảm ơn mọi người đã dành thời gian để thăm thú một góc nhỏ nội tâm của em. Em cũng muốn dành cơ hội này để cảm ơn chị @Nguyễn Hải Linh, người đã luôn support, chia sẻ với em ngay từ những khoảnh khắc nhỏ nhất. Và em cũng cảm ơn chị @Đinh Thị Hồng Hạnh (Heidi), cùng với chị Linh, đã khuyến khích em bước ra khỏi vòng an toàn mà chia sẻ về trải nghiệm của bản thân với mọi người. Em cảm ơn mọi người đã đọc. Chúc mọi người buổi tối vui vẻ ạ





